Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

CẢM NHẬN VỀ CUỘC ĐỜI

SỒNG VÌ MỌI NGƯỜI LÀM VIỆC CÓ PHƯƠNG PHÁP VÀ NIỀM SAY MÊ.

Mỗi con người sống trong xã hội cần có một tấm lòng nhân hậu, biết trân trọng, yêu thương, chia sẽ giúp đỡ người khác vô tư không toan tính. Mỗi con người khi làm việc điều phải có những nguyên tắc, kỹ năng và kỹ xảo phù hợp dựa trên sự đam mê và một niềm kiên định. Có được điều đó bạn sẽ là một con người thành công trong công việc và được nhiều người khác quý trọng.

1/
Mọi người thường nói, giúp đỡ người khác là giúp đỡ bản thân. Khi người khác cần sự giúp đỡ, chúng ta hãy dũng cảm giơ tay giúp họ. Bởi vì, cứu giúp người khác là trách nhiệm của mỗi con người, hơn nữa, nhiều khi cứu giúp người khác chính là cứu giúp bản thân.

2/
Thành đạt là gốc rễ làm người. Con người một khi đánh mất uy tín, thì chẳn được ai tin tưởng và chẳn thể làm nên việc gì. Vì thê, muốn thành công trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Trước tiên phải gây dựng uy tín cho mình, nhưng điều quan trọng hơn là phải giữ được uy tín đó. 
3/
Mỗi con người có thể có khiếm khuyết này, hạn chế kia nhưng không thể thiếu nguyên tắc và niềm tin. Bởi vì, nguyên tắc và niềm tin là những thứ kiên cường nhất trong cá tính của một con người. Không có chúng, bạn sẽ khó chống chọi nổi áp lực vì cú sốc trong cuộc sống. Một người sống có nguyên tắc và niềm tin chưa chắc đã là một người thông minh, nhưng trong một lĩnh vực nào đó họ có thể là người ưu tú nhất.

4/
Quả thực tại một thời điểm nào đó, tín ngưỡng có thể tạo nên những sức mạnh thần kỳ cho người có tín ngưỡng. Nhưng một khi tín ngưỡng đó mất đi, sức mạnh cũng sẽ mất theo, thậm chí ngay sức mạnh vốn có của bản thân cũng không còn. Vì thế, không nên đặt niềm tin và tín ngưỡng vào những đấng thần linh mà phải đặt niềm tin vào chính sức lực, khả năng, phẩm chất của bản thân mình.
(phần 1)

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

SỐ PHẬN TRONG TAY CHÚNG TA

Người ta nói mỗi người đều có một số phận: người thì sinh ra đã giàu; người thì sinh ra đã nghèo; có người khi đã chào đời đã không cần lo âu về tiền bạc, của cải, vật chất; có người mấy tuổi đầu đã phải bươn chải kiếm sống. Đôi lúc, mọi người thừa nhận rằng : "Cuộc đời vốn không công bằng."

Tôi cũng thường hay chạnh lòng khi nhìn nhiều người già vẫn phải bươn chải kiếm sống, cầm xấp vé số đi hết các con đường này đến các con đường khác . Tôi cũng không khỏi xót xa khi nhiều đứa trẻ chưa biết đến một con chữ là gì đã phải bưng bê kiếm sống qua thời gian. Mỗi khi nhìn những cảnh tượng đó tôi luôn suy nghĩ : "Có thật số phận họ đã cơ cực như vậy? Hay ... Chính họ đã chọn cho mình con đường như vậy? "


Chị bán đậu phụ ở xóm tôi ngày ngày tíu tít bán không ngớt tay thì nay bỗng giật mình khi đầu mình đã hoa râm với gánh đậu phụ ế ẩm giữa trưa trời nắng nóng, Bà bán vé số bồng đứa con xinh xinh mỗi ngày đều đi rêu rao khắp phố thì nay đứa con đã lớn khôn và cùng mẹ... mỗi người , một xấp vé số đi bán hết trong cùng ngõ hẻm. Cứ thế số phận họ cứ long đong và cứ chạy trong một vòng lẩn quẩn. Có lẻ nhiều người sẽ cho rằng điều này hiển nhiên hay số phận họ vốn cơ cực như vậy. Nhưng đối với tôi, họ đều là những người không chịu cố gắng , không có kế hoạch cho tương lai mình hay thậm chí thờ ơ với số phận của mình.Nếu chị bán đậu phụ cố gắng học thêm một nghề nào nữa thì chắc chắn số phận chị không chỉ dừng lại như vậy. Nếu bà bán vé số cố gắng lo cho con mình học tập thì đường đời của người con sẽ không dẫm lại dấu chân của người mẹ.

Số phận một người khi ra đời có lẻ sẽ khác nhau nhưng mỗi người đều làm chủ vận mệnh của mình. Tất nhiên điều gì chúng ta muốn đạt đều phải trả giá: tiền bạc, thời gian, mồ hôi, đôi khi cả nước mắt lẫn thất bại. Nhưng nếu chúng ta cố gắng, vạch rõ kế hoạch cho tương lai và không ngừng tiến lên phía tước. Dù xung quanh là màn đêm ưu tối thì tôi tin phía trước sẽ là tia sáng hi vọng. Đừng bao giời than thân trách phận "Tại sao chúng ta kém may mắn như vậy?" "Tại sao họ lại sung sướng như vậy?" Chúng ta phải tin rằng số phận do chính chúng ta nắm giữ. Những trở ngại bây giờ chỉ là những hòn đá giữa sông nếu qua được đoạn đường này thì sẽ gặp cánh đồng bát ngát hương. Chúng ta là sinh viên, hay người mới đi làm đôi khi sẽ thiếu thốn, mất thăng băng đôi khi phải gặp những thất bại ê chề. Nhưng bạn ơi! Đừng bao giờ đánh mất niềm tin và mặc cho số phận mình trôi vô định.
Hãy tin và luôn nhớ rằng SỐ PHẬN ĐANG NẰM CHÍNH TRONG TAY CHÚNG TA.
(sưu tầm)

Tản mạn về cái đẹp

Hôm nay là ngày đầy nắng và lòng đầy gió. Ai cũng bảo đất trời đã vào thu, nghe đến là thấy thu hiền, thu dịu dàng và phảng phất hương vị mát lành hòa trong gió.
Lãng Yên

Miền Nam chả có mùa thu, có chăng chỉ là khoảnh khắc nào đó, lòng người vô tình níu giữ được, như giọt sương ban mai còn đọng lại khi ánh nắng mặt trời phủ xuống thế gian chưa kịp nồng nàn gắt gỏng. Nắng rạn vỡ. Nắng hầm hập. Cứ xoay trở mà vẫn cảm nhận được cái nóng đang "nuốt chửng" cơ thể phồng rộp vì những nỗi buồn. Giữa tiết trời này, khoảnh khắc này, bỗng lại nghĩ về cái đẹp vì vô tình bắt gặp những dòng văn của một người bạn cũ, "đẹp đến độ ngẩn ngơ".


Với tôi, đẹp không có nghĩa là hào nhoáng và bóng lộn. Đôi khi, cái đẹp lại là những điều gồ ghề và chân phương nhất. Hồi còn nhỏ, tôi là một con bé hay mơ mộng. Tôi say đắm với những trang văn, những bài thơ và cả thời tuổi trẻ của dì nữa. Tôi thích thời của dì, tôi thích những người bạn của dì, họ tài hoa, lãng mạn và viết chữ đẹp.
 

Dì sinh 1979, thời dì học phổ thông rồi đại học, tôi còn là một con bé. Tôi cứ hay theo dì đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều bạn bè của dì. Hình như bắt đầu từ những cuộc gặp gỡ ấy, tôi bắt đầu biết mộng mơ. Tôi biết thích chiếc áo dài trắng, xe đạp, cái đẹp mộc mạc của những cô gái và vẻ lãng mạn của bạn bè dì. Thời đó, tôi thích nhất là báo Mực tím và Áo trắng. Mọi thứ đều trong trẻo. Mỗi tờ Mực tím ngày đó chỉ có 1500 đồng, tôi suốt ngày "dán mắt" vào cái kệ đầy những tờ Mực tím của dì.


Giờ, giữa thời hiện đại đến chóng mặt này, tôi ít thấy hay hiếm khi bắt gặp vẻ đẹp mà tôi đã có thời đắm đuối. Không phải vì thời này người ta không đẹp mà vì có quá nhiều vẻ đẹp được ngụy trang và đầy giả tạo. Không trách được, bởi ít nhiều thì xã hội và cuộc sống hiện đại đã tác động phần nào đó lên cái đẹp. Cái đẹp trong mỗi con người là khác nhau và trong mỗi người luôn hiện hữu quan niệm về cái đẹp.


Tôi thích những gì mộc mạc và luôn nghĩ vẻ đẹp trong tâm hồn mới đáng quý. Tôi không biết điệu đà như những đứa con gái cùng trang lứa và tôi là đứa chúa ghét trang điểm. Bọn bạn hay bảo cách sống của tôi như bà cụ non. Tôi sắp đi sang một cung đường khác và có nhiều thứ phải đổi khác, có khi buộc mình phải làm cả những điều mình chúa ghét.


Cuộc đời này, vẫn còn ti tỉ vẻ đẹp mà tôi không bao giờ chạm đến được. Mỗi vẻ đẹp đều được trân trọng, đơn giản vì ai cũng yêu cái đẹp và ai cũng có cách yêu, mục đích yêu khác nhau. Tóm lại, tôi vẫn muốn nhắc nhở chính mình, đi trên những con đường quanh co nhưng hãy để lòng mình thẳng lối.

Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

Về lại .... DakNong,

 Nhớ lắm … Mùa Hè Xanh,

Tháng bảy, một buổi sớm tình cờ tôi bắt gặp hình ảnh các bạn sinh viên trong chiếc áo xanh tình nguyện...Bỗng ký ức như hiện về khi tôi chợt nhớ lại một thời sinh viên nơi mái trường cao đẳng. Cách đây đã 6 năm, ngày mà tôi chỉ là một cô bé sinh viên năm nhất học ngành TKTT... Mùa Hè Xanh một chiến dịch tình nguyện mà tôi mong mỗi được tham gia khi còn học ở ngôi trường cấp III.

Tôi nhớ rất rõ ngày 28.06.2005 trường tổ chức buổi tuyển quân. Sáng đó tôi đi cùng nhỏ bạn đến buổi lễ, nhưng nhỏ ấy chỉ tham gia chứ không đăng ký vào danh sách tình nguyện. Chương trình diễn ra khá sôi nổi khi thảo luận về đề tài công việc sẽ làm trong mùa chiến dịch, nào là làm việc cực khổ, nào sống chung với mấy người dân tộc có những tục lệ khắc khe với những sinh hoạt đời sống rất khó khăn, thậm chí nếu bị mũi, kiến đốt thì sẽ bị ghẽ lỡ, thời tiết nắng gió của tây nguyên sẽ làm sạm đi làn da của mấy em thành phố v.v.... Chưa đi mà đã nghe BT đoàn trường nói về công việc khó khăn đến thế làm nhiều bạn càng e ngại. Tôi đang phân vân thảo luận vấn đề thầy nói với nhỏ bạn đi cùng, bỗng thầy ra câu hỏi: "Em nghĩ như thế nào khi tham gia chiến dịch Mùa Hè Xanh?" chưa kịp phản ứng gì thầy đã chỉ ngay tôi để trả lời. Tôi đứng lên đáp lại câu hỏi của thầy bằng một cái giọng rung rung khi mọi ánh nhìn đều hướng về tôi, cuối cùng vượt qua phần câu hỏi và tôi được chọn vào danh sách tham gia chiến dịch tình nguyện. Từ đó mà BT đoàn trường cũng khá nhớ tên tôi, ấn tượng về cô bé nhỏ người, da ngâm đen, là sinh viên năm nhất ngành TKTT lại là người nhỏ tuổi nhất tham gia đi Mùa Hè Xanh khi lớp chẳng có bạn nào tham gia ngoại trừ tôi. Có thể đó một trường hợp ngoài lệ của Mùa Hè Xanh năm ấy.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Hanh-Trinh-Tuoi-20-Tong-Hop-Viet-Nam/IWZ9ABE6.html?_frombox=songsuggest

Ngày 04.07.2005 trường chúng tôi mở đợt ra quân chiến dịch Mùa Hè Xanh đầu tiên tại khu vực Thành phố Hồ Chí Minh. Xe dần chuyển bánh tôi thấy lòng mình xao xuyến bâng khuâng một cảm giác khó tả khi sắp rời xa thành phố, hình ảnh chia tay những bạn bè với ánh mắt rưng rưng cùng những cánh tay vẫy chào tiễn chúng tôi đến một miền đất mới. DakNong là điểm đến của trường chúng tôi đi năm đó. Bỗng dưng hình ảnh chia tay ấy, tôi lại thấy lưu luyến và yêu Sài gòn hơn bao giờ hết. Chắc là vì lần đầu tiên tôi đi xa Sài gòn lâu đến thế…

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mua-He-Sinh-Vien-Vinh-Phuoc---Nhom-Ha-Xanh/IW60EIID.html

Hành trình dài mấy trăm cây số, đến khoảng hơn 10h00 trưa chúng tôi cũng đến được điểm đóng quân đầu tiên ở DakNong, thôn Cây Chanh, xã Dakru nơi mà đội tôi sẽ làm tình nguyện tại đó. Được các cán bộ xã, thanh niên địa phương đón tiếp rất nhiệt tình. Bữa cơm đầu tiên tại thôn tuy đơn sơ nhưng thấm đầy tình nghĩa. Sau bữa cơm đội tôi thì ở lại tại thôn. Số còn lại tiếp tục chặng đường đến hai điểm còn lại.


Đội tôi được bố trí ở nhà cô chú trưởng thôn, và một nhà dân trong suốt quá trình chiến dịch. Hàng ngày, buổi sáng chúng tôi đến trường dạy học cho các em nhỏ. Tôi và 2 chị khác được đội giao nhiệm vụ dạy các em nhỏ tuổi nhất chương trình lớp 1-2-3... Ấn tượng ngày đầu tiên đến lớp, chị người dân tộc H’Mông dắt tay một em nhỏ đế vào lớp học, ảnh mắt tròn xoe em nhìn tôi lạ lẫm, em khóc khi người mẹ ra về. Chắc vì tôi có tài dỗ em lúc nhỏ nên chỉ trong chóc lát em ấy không khóc nữa mà chịu nghe chúng tôi chỉ học viết chữ. Các lớp đa số là mấy em người H’Mông, nên những ngày đầu các em còn ngại ngùng, bọn nhỏ hay dùng ngôn ngữ H’Mông nói chuyện với nhau, khi chúng tôi hỏi cả bọn không giải thích là đang nói gì… Thế rồi đến ngày thứ tư, mọi chuyện trở nên thay đổi, bọn nhỏ thân thiết và quý mến chúng tôi biết chừng nào. Sáng đi học bọn nhỏ đều đến đứng trước cửa chờ chúng tôi đi cùng... Buổi chiều chúng tôi lại vào buôn làng người H’Mông giúp họ làm việc, tối đến chúng tôi sinh hoạt cùng các em.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mua-He-Xanh-CLB-Giai-Dieu-Xanh/IW60EIW0.html

Cũng đến khoảng tuần thứ 2, thời tiết mùa đó mưa bão, đội tôi có 5 nam 7 nữ, có lẽ đề kháng mấy chị em nữ yếu nên ai cũng bị cảm. Có bạn nữ trong đội bị sốt xuất huyết nhưng sau vài ngày bạn cũng đỡ khi đã uống thuốc. Lần đó tôi cũng bị sốt nhẹ, và khàn tiếng vì đi dạy học nói nhiều quá…Tôi bị mấy anh chị trong đội chọc đến mắc cỡ khi có một anh nhờ chị hàng xóm mang đưa cho tôi những lóc sữa, chẵn biết gì khi chị ấy bảo cầm mang hộ vào, tôi còn nghĩ chắc anh chị nào trong đội gởi chị ấy mua dùm nên mang lại đưa, thuận miệng tôi, hỏi: “cái này đưa cho ai”,
chị hx : “đưa cho H”.
Tôi ngớ người chẵn hiểu gì,
nên bảo: “em đâu có mua”,
chị đáp: “có người nghe tôi bệnh nên gởi qua”,
Tôi gặng hỏi chị mới trả lời do người ấy nhờ gởi hộ. Tôi chưa một lần nói chuyện cùng người ấy nên tôi không nhận, chưa kịp nói thì chị hàng xóm đã bỏ đi. Một chị trong đội đã nhận hộ khi tôi quyết định quay lưng với món quà không biết chủ… Tìm hiểu rõ tôi biết người gửi quà ấy tên D, làm bên đội CAGT nơi ở chỉ cách chúng tôi 100m. Hôm sau D qua giao lưu với nhóm tôi ngại ngùng chẳng biết nói gì khi D hỏi thăm, chỉ đáp lại vài câu và nói lời cảm ơn D vì món quà nhỏ... từ anh hàng xóm..

Sáng như thường lệ khi đi dạy học về, chúng tôi bắt gặp một đoàn xe tình nguyện MHX của các trường đi trong đợt 2 trên đường liền ùa reo, hô lên, vui mừng như được gặp lại người thân sau bao nhiêu năm xa cách vậy. Cả suốt một buổi chiều tôi vẫn nhớ hoài hình ảnh gặp các chiến sĩ mùa MHX lòng cảm thấy vui vui. Mong chờ sẽ có những chuyến xe tiếp theo sẽ đi ngang chỗ chúng tôi. Gần nữa tháng công tác, một  chiều chúng tôi hay tin đài truyền hình VTV3 phát một phóng sự ngắn về chiến dịch tình nguyện MHX có chúng tôi và các đồng đội trong đó. Mọi người chờ đợi với tâm trạng hồi hợp, khi tiết mục phát sóng tất cả vui mừng xung sướng đều vỗ tay.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Dau-Chan-Tinh-Nguyen-Top-Ca/IW60EIIZ.html?_frombox=songsuggest

Lịch trình ngày 04.08.2005 chúng tôi sẽ kết thúc mùa chiến dịch để trở về Sài gòn. Tháng 8, tháng của các em nhỏ đón chờ cái tết trung thu nên chúng tôi quyết định tổ chức trung thu cho các em sớm hơn, và đó như một món quà mà các chiến sĩ MHX gởi tặng lại các em thôn Cây Chanh. Để thực hiện đúng kế hoạch, chúng tôi vào công tác tìm dụng cụ làm đèn trung thu cho các em. Tôi thì phụ trách vẽ 6 bức tranh lớn khổ A0, vì học TK nên cũng có khiếu vẽ, để tìm được giấy khổ lớn như vậy tôi cùng một chị trưởng nhóm đi rất xa đến huyện Bù Đăng để mua về. Ngày mà mọi việc đã hoàn tất cho việc chuẩn bị đèn và bánh cho các em cũng là thời gian đến tuần lễ thứ 4. Đêm trung thu diễn ra, nhìn các em thơ vui đùa háo hức mà lòng chúng tôi trào dâng niềm hạnh phúc vì đã lâu rồi các em trong thôn và người H’Mông chưa hề có được cái tết trung thu trọn vẹn như đêm ấy. Tất cả vây quần diễn trò bên đóng lửa, một cảm giác ấm cúng của một đại gia đình nơi miền đất lạ mà đến tại bây giờ tôi vẫn không sao quên được kỷ niệm đó.

Những ngày làm việc cuối ở thôn tôi thấy thời gian trôi qua nhanh quá. Vui mừng vì sắp trở lại sài gòn thân yêu, nhưng lại lo lắng và buồn hơn khi phải rời xa các em, các bà con người kinh, H’Mông những người sống đầy tình nghĩa đã giúp đỡ chúng tôi trong suốt thời gian qua. Nơi đây đã để lại cho chúng tôi nhiều kỷ niệm sâu sắc về chiến dịch tình nguyện Mùa Hè Xanh. Tôi không sao quên được ngày cuối cùng lên lớp dạy học, các em nhỏ đã hái những cành hoa cỏ dại xinh tươi buộc lại thành từng bó tặng tôi nhiều đến nổi tôi không tài nào cầm hết, tôi đã cảm động và thương bọn trẻ đến dường nào...
Đêm tối đội chúng tôi cùng nhau vào buôn làng người H’Mông để chia tay, mọi người ai cũng chan hòa trong nước mắt và trao cho chúng tôi những món quà mà họ có được để làm kỷ niệm. Tôi được các em nhỏ trong thôn gửi cho những bức thư, mẫu vẽ với hình ảnh thật gây thơ, những tấm ảnh về gia đình, một ít nếp, vòng đeo tay, cùng những chậu lan rừng mà người H’Mông tặng riêng cho những vị khách đặc biệt mà họ quý. Món quà tuy không sang trọng, không sa hoa nhưng chan đầy tình cảm mà bà con nơi đây giành cho tôi và những người đồng đội.


http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ngay-Mai-Anh-Len-Duong-Minh-Thuan/IW60C8F7.html

Ngày lên đường rời xa DakNong cũng đến, sáng đó chúng tôi lên xe tập trung về Gia Nghĩa để hội tụ 2 nhóm còn lại của đội, bà con cùng các em thôn Cây Chanh tiễn chúng tôi trong nỗi buồn da diết. Tôi chỉ biết ngoái đầu nhìn lại với những giọt nước mắt rơi..... và ........ ước gì......... lúc đó thời gian có thể chậm lại..... đừng có buổi chia ly… nhưng đó chỉ là một ý nghĩ không bao giờ xảy ra vì ngày trở về đã được định. Hành trình về lại Sài Gòn mà lòng tôi luôn dai dứt không muốn rời xa. Tạm biệt nơi đây núi rừng tây nguyên lần cuối, và xin hẹn mong một ngày được trở lại DakNong….

Sáu năm trôi qua, tôi cũng đã ra trường và đi làm, bao chuyện vui buồn trong cuộc sống không làm tôi nản lòng, mọi khó khăn như giúp tôi để trao dòi thêm lối sống, tự đặt ra mục tiêu để bản thân cố gắng phấn đấu vượt qua… Để đến hôm nay, nghĩ về những chặn đường đã qua, tôi tha thiết và nhớ lắm thời sinh viên, ngày mà tôi trở thành những chiến sĩ tình nguyện xung phong lên đường theo tiếng gọi quê hương. Và tôi lại có dịp ôn lại kỷ niêm về bạn bè, về một chuyến dịch Mùa Hè Xanh yêu dấu ….

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mua-He-Que-Huong-Cam-Ly/ZWZCW70O.html?_frombox=songsuggest

N.N.H – TKTT.K28
Y!M: han.han21

Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2011

HUYỀN THOẠI MỘT TÌNH YÊU

Giá như được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Lúc tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy
Giá được anh hẹn hò dù phaỉ đợi lâu đến mấy
Em vẫn chờ như thể một tình yêu

Em vẫn chờ như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thủa trước
Sắc cầu vồng chấp chới phía xa xa.

Em vẫn chờ như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải đơm hoa đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này để nhận ra nhau.

Em ở hiền em có ác chi đâu
Mà trời lai xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác
Có phải rượu đâu mà phải đợi cho rượu nhạt
Có phải trầu đâu mà đợi trầu dập mới cay

Em vẫn chờ...vẫn đợi ...vẫn say...
Ngâu xa nhau ngâu có ngày gặp lại
Kim_Kiều lỡ duyên chẳng thể là mãi mãi

Em vẫn chờ...vẫn đợi
Dẫu chỉ là......Huyền thoại một tình yêu.....

                                                                                                     (Trích dẫn...)


Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011

ÂM NHẠC

GIAI ĐIỆU TRỮ TÌNH
  •  Ngày nay xu hướng của giới trẻ luôn chọn cho mình dòng nhạc "TEEN" trẻ trung, sôi động hay giai điệu mạnh mẽ như dance sport ... Nhưng với tôi, tôi vẫn luôn chọn cho mình những ca khúc trữ tình mang giai điệu nhẹ nhàng, lãng mạng. Và tôi biết mỗi người điều có sở thích khác nhau, nhưng khi nghe xong các ca khúc sau đây, biết đâu bạn cũng có thêm những cảm xúc dâng tràn khi cảm nhận được lời của bài  hát và bạn sẽ yêu thích dòng nhạc trữ tình này thì sau.
  • Mong chia sẽ cùng các bạn...
     1.   Ca Khúc: Sao Đổi Ngôi - Đàm Vĩnh Hưng

     2.   Ca Khúc: Tình Còn Vấn Vương - Quỳnh Vi- Trịnh Lâm
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tinh-Con-Vuong-Van-Quynh-Vi---Trinh-Lam/IWZEOOE9.html

    3.   Ca Khúc: Đổi Thay - Bích Thảo
 http://mp3.zing.vn/bai-hat/Doi-Thay-Bich-Thao/IWZDZ97I.html

   4.   Ca Khúc: Ngưu Lang Chức Nữ - Cẩm Ly
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Nguu-Lang-Chuc-Nu-Cam-Ly/IW6C8AUB.html

   5.   Ca Khúc: LK Nhớ Nhau Hoài - Quang Lê- Mai Thiên Vân
 http://mp3.zing.vn/bai-hat/Nho-nhau-hoai-Quang-Le-ft-Mai-Thien-Van/IW6ZIB8C.html

   6.   Ca Khúc: LK Định Ước- Đường Tình Đôi Ngã - Dương Ngọc Thái - Bích Thảo- Bích Tuyền
http://mp3.zing.vn/bai-hat/LK-Dinh-Uoc---Duong-Tinh-Doi-Nga-Duong-Ngoc-Thai-ft-Bich-Tuyen/IW6907C9.html

   7.   Ca Khúc: Trả Lại Thời Gian - Cẩm Ly
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tra-Lai-Thoi-Gian-Cam-Ly/IW66C989.html

   8.   Ca Khúc: Nghĩa Mẹ Tình Cha - Nguyễn Minh Anh
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Nghia-me-tinh-cha-Nguyen-Minh-Anh/IW6D98UI.html




 Đăng bởi: Nguyễn Ngọc Hân

Người Theo Dõi